Từ khi biết tôi từng làm gái bán hoa, anh luôn tỏ thái độ coi thường tôi. Sau mỗi lần ân ái, anh vứt tiền vào mặt tôi… (Ảnh minh họa)
Tôi biết mình sai vì đã không nói cho anh biết quá khứ lỗi lầm của mình. Cũng chỉ vì tôi sợ anh sẽ coi thường, sẽ không còn yêu thương, không muốn cưới tôi làm vợ. Hơn nữa, quãng thời gian ấy chẳng hay ho gì với tôi, tôi muốn chôn chặt nó trong lòng mình, không muốn khuấy lên để thêm đau khổ.
Tôi đã có thời gian 2 năm làm gái bán hoa, đó là khoảng thời gian tôi gặp khó khăn trong cuộc sống mà không biết nương tựa vào đâu. Vừa tốt nghiệp đại học, bố tôi lại bị tai nạn giao thông, bố mẹ chỉ làm nông nghiệp quanh năm, nuôi chúng tôi ăn học đã vất vả lắm rồi, không có tiền thuốc thang cho bố.
Tôi liều mình đi theo bạn làm gái bán hoa, sau 2 năm, chịu bao tủi hổ, nhục nhã của người đời, tôi quyết định từ bỏ cái nghề mạt hạng này để làm lại cuộc đời. Tôi xin vào làm việc cho một công ty tư nhân và gặp chồng tôi bây giờ.
Thấy tôi xinh đẹp, anh cố gắng tiếp cận, xin số điện thoại và chủ động làm quen. Thấy anh yêu mình, lo cho mình, tôi không đủ can đảm nói ra quá khứ của mình với anh. Cuộc sống của vợ chồng tôi rất hạnh phúc, sau hơn 2 năm làm đám cưới, tôi sinh con, hạnh phúc như được nhân đôi.
Rồi chẳng hiểu thông tin từ đâu anh biết, tôi đã từng làm gái bán hoa, anh tra hỏi tôi và tôi thừa nhận quãng thời gian nhơ nhuốc đó. Tôi cũng nói rõ hoàn cảnh của mình không còn đường nào khác, nhưng không nhận được sự thông cảm, sẻ chia của chồng. Anh coi thường tôi ra mặt, và luôn từ dằn vặt bản thân mình là lấy nhầm “đĩ” về làm vợ.
Tôi cũng đau khổ vì những lần bị anh tra tấn về tinh thần và thể xác, tôi biết mình sai, tôi đã cố tìm mọi cách để bù đắp lại cho anh nhưng đều thất bại. Tôi xin anh được ly hôn, tôi không yêu cầu gì ngoài được nuôi đứa con, tôi cũng không hận anh vì những gì đã xảy ra trong cuộc hôn nhân này, nhưng anh từ chối không ký vào đơn ly hôn để giải thoát cho chúng tôi.
Anh tiếp tục hành hạ tôi cả về thể xác và tinh thần, và đau đớn nhất là sau mỗi lần ân ái, anh vứt tiền vào mặt tôi và nói “đồ con đĩ”. Những đồng tiền bị anh vò nát, bẩn thỉu, anh nói cơ thể tôi cũng chỉ đáng chừng ấy mà thôi.
Anh không còn đưa tôi tiền lương hàng tháng để nuôi con, mà vứt vào mặt tôi sau mỗi lần bắt thỏa mãn dục vọng. Tôi cảm thấy nhục nhã, và bắt đầu căm thù anh, muốn thoát khỏi cuộc hôn nhân này.
Theo Giang/Báo Đất Việt
Đăng nhận xét